text
stringlengths 19
44
|
|---|
Lại càng mê mẩn tâm thần,
|
Lại càng đứng lặng tần ngần chẳng ra.
|
Lại càng ủ dột nét hoa,
|
Sầu tuôn đứt nối châu sa vắn dài.
|
Vân rằng: Chị cũng nực cười,
|
Khéo dư nước mắt khóc người đời xưa!
|
Rằng: Hồng nhan tự nghìn xưa,
|
Cái điều bạc mệnh có chừa ai đâu.
|
Nỗi niềm tưởng đến mà đau,
|
Thấy người nằm đó biết sau thế nào?
|
Quan rằng: Chị nói hay sao,
|
Một lời là một vận vào khó nghe!
|
ở đây âm khí nặng nề,
|
Bóng chiều đã ngả dặm về còn xa.
|
Kiều rằng: Những đấng tài hoa,
|
Thác là thể phách còn là tinh anh,
|
Dễ hay tình lại gặp tình,
|
Chờ xem ắt thấy hiển linh bây giờ!
|
Một lời nói chửa kịp thưa,
|
Phút đâu trận gió cuốn cờ đến ngay.
|
Aào ào đổ lộc rung cây,
|
Ơở trong dường có hương bay ít nhiều.
|
Đè chừng ngọn gió lần theo,
|
Dấu giày từng bước in rêu rành rành.
|
Mặt nhìn ai nấy đều kinh,
|
Nàng rằng: Này thực tinh thành chẳng xa.
|
Hữu tình ta lại gặp ta,
|
Chớ nề u hiển mới là chị em.
|
Đã lòng hiển hiện cho xem,
|
Tạ lòng nàng lại nối thêm vài lời.
|
Lòng thơ lai láng bồi hồi,
|
Gốc cây lại vạch một bài cổ thi.
|
Dùng dằng nửa ở nửa về,
|
Nhạc vàng đâu đã tiếng nghe gần gần.
|
Trông chừng thấy một văn nhân
|
Lỏng buông tay khấu bước lần dặm băng.
|
Đề huề lưng túi gió trăng,
|
Sau chân theo một vài thằng con con.
|
Tuyết in sắc ngựa câu giòn,
|
Cỏ pha màu áo nhuộm non da trời,
|
Nẻo xa mới tỏ mặt người,
|
Khách đà xuống ngựa tới nơi tự tình.
|
Hài văn lần bước dặm xanh,
|
Một vùng như thể cây quỳnh cành dao.
|
Chàng Vương quen mặt ra chào,
|
Hai kiều e lệ nép vào dưới hoa.
|
Nguyên người quanh quất đâu xa,
|
Họ Kim tên Trọng vốn nhà trâm anh.
|
Nền phú hậu bậc tài danh,
|
Văn chương nết đất thông minh tính trời.
|
Phong tư tài mạo tót vời,
|
Vào trong phong nhã ra ngoài hào hoa.
|
Chung quanh vẫn đất nước nhà,
|
Với Vương Quan trước vốn là đồng thân.
|
Trộm nghe thơm nức hương lân,
|
Một nền Đồng-tước khóa xuân hai Kiều.
|
Nước non cách mấy buồng thêu,
|
Những là trộm dấu thầm yêu chốc mòng.
|
May thay giải cấu tương phùng,
|
Gặp tuần đố lá thỏa lòng tìm hoa.
|
Bóng hồng nhác thấy nẻo xa,
|
Xuân lan thu cúc mặn mà cả hai.
|
Người quốc sắc kẻ thiên tài,
|
Tình trong như đã mặt ngoài còn e.
|
Chập chờn cơn tỉnh cơn mê.
|
Rốn ngồi chẳng tiện dứt về chỉn khôn.
|
Bóng tà như giục cơn buồn,
|
Khách đà lên ngựa người còn nghé theo.
|
Dưới cầu nước chảy trong veo,
|
Bên cầu tơ liễu bóng chiều thướt tha.
|
Kiều từ trở gót trướng hoa,
|
Mặt trời gác núi chiêng đà thu không.
|
Gương nga chênh chếch dòm song,
|
Vàng gieo ngấn nước cây lồng bóng sân.
|
Hải đường lả ngọn đông lân,
|
Giọt sương gieo nặng cành xuân la đà.
|
Một mình lặng ngắm bóng nga,
|
Rộn đường gần với nỗi xa bời bời:
|
Người mà đến thế thì thôi,
|
Đời phồn hoa cũng là đời bỏ đi!
|
Người đâu gặp gỡ làm chi,
|
Trăm năm biết có duyên gì hay không?
|
Ngổn ngang trăm mối bên lòng,
|
Nên câu tuyệt diệu ngụ trong tính tình.
|
Chênh chênh bóng nguyệt xế mành,
|
Tựa ngồi bên triện một mình thiu thiu.
|
Thoắt đâu thấy một tiểu kiều,
|
Có chiều phong vận có chiều thanh tân,
|
Sương in mặt tuyết pha thân,
|
Sen vàng lãng đãng như gần như xa.
|
Rước mừng đón hỏi dò la:
|
Đào nguyên lạc lối đâu mà đến đây?
|
Thưa rằng: Thanh khí xưa nay,
|
Mới cùng nhau lúc ban ngày đã quên?
|
Hàn gia ở mé tây thiên,
|
Dưới dòng nước chảy bên trên có cầu.
|
Mấy lòng hạ cố đến nhau,
|
Mấy lời hạ tứ ném châu gieo vàng.
|
Vâng trình hội chủ xem tường,
|
Mà sao trong sổ đoạn trường có tên.
|
Subsets and Splits
No community queries yet
The top public SQL queries from the community will appear here once available.