text
stringlengths 19
44
|
|---|
Còn chi nữa cánh hoa tàn,
|
Tơ lòng đã dứt dây đàn Tiểu Lân.
|
Rộng thương còn mảnh hồng quần,
|
Hơi tàn được thấy gốc phần là may!
|
Hạ công chén đã quá say,
|
Hồ công đến lúc rạng ngày nhớ ra.
|
Nghĩ mình phương diện quốc gia,
|
Quan trên nhắm xuống người ta trông vào.
|
Phải tuồng trăng gió hay sao,
|
Sự này biết tính thế nào được đây?
|
Công nha vừa buổi sáng ngày,
|
Quyết tình Hồ mới đoán ngay một bài.
|
Lệnh quan ai dám cãi lời,
|
Eép tình mới gán cho người thổ quan.
|
Ông tơ thực nhé đa đoan!
|
Xe tơ sao khéo vơ quàng vơ xiên?
|
Kiệu hoa áp thắng xuống thuyền,
|
Lá màn rủ thấp ngọn đèn khêu cao.
|
Nàng càng ủ liễu phai đào,
|
Trăm phần nào có phần nào phần tươi?
|
Đành thân cát lấp sóng vùi,
|
Cướp công cha mẹ thiệt đời thông minh!
|
Chân trời mặt bể lênh đênh,
|
Nắm xương biết gởi tử sinh chốn nào?
|
Duyên đâu ai dứt tơ đào,
|
Nợ đâu ai đã dắt vào tận tay!
|
Thân sao thân đến thế này?
|
Còn ngày nào cũng dư ngày ấy thôi!
|
Đã không biết sống là vui,
|
Tấm thân nào biết thiệt thòi là thương!
|
Một mình cay đắng trăm đường,
|
Thôi thì nát ngọc tan vàng thì thôi!
|
Mảnh trăng đã gác non đoài,
|
Một mình luống những đứng ngồi chưa xong.
|
Triều đâu nổi tiếng đùng đùng,
|
Hỏi ra mới biết rằng sông Tiềnđường.
|
Nhớ lời thần mộng rõ ràng,
|
Này thôi hết kiếp đoạn trường là đây!
|
Đạm Tiên nàng nhé có hay!
|
Hẹn ta thì đợi dưới này rước ta.
|
Dưới đèn sẵn bức tiên hoa,
|
Một thiên tuyệt bút gọi là để sau.
|
Cửa bồng vội mở rèm châu,
|
Trời cao sông rộng một màu bao la.
|
Rằng: Từ công hậu đãi ta,
|
Chút vì việc nước mà ra phụ lòng.
|
Giết chồng mà lại lấy chồng,
|
Mặt nào còn đứng ở trong cõi đời?
|
Thôi thì một thác cho rồi,
|
Tấm lòng phó mặc trên đời dưới sông!
|
Trông vời con nước mênh mông,
|
Đem mình gieo xuống giữa dòng trường giang.
|
Thổ quan theo vớt vội vàng,
|
Thì đà đắm ngọc chìm hương hương mất rồi!
|
Thương thay cũng một kiếp người,
|
Hại thay mang lấy sắc tài làm chi!
|
Những là oan khổ lưu ly,
|
Chờ cho hết kiếp còn gì là thân!
|
Mười lăm năm bấy nhiêu lần,
|
Làm gương cho khách hồng quần thử soi!
|
Đời người đến thế thì thôi,
|
Trong cơ âm cực dương hồi khôn hay.
|
Mấy người hiếu nghĩa xưa nay,
|
Trời làm chi đến lâu ngày càng thương!
|
Giác Duyên từ tiết giã màng,
|
Đeo bầu quảy níp rộng đường vân du.
|
Gặp bà Tam Hợp đạo cô,
|
Thong dong hỏi hết nhỏ to sự nàng:
|
Người sao hiếu nghĩa đủ đường,
|
Kiếp sao rặt những đoạn trường thế thôi?
|
Sư rằng: Phúc họa đạo trời,
|
Cỗi nguồn cũng ở lòng người mà ra.
|
Có trời mà cũng tại ta,
|
Tu là cỗi phúc tình là dây oan.
|
Thúy Kiều sắc sảo khôn ngoan,
|
Vô duyên là phận hồng nhan đã đành,
|
Lại mang lấy một chữ tình,
|
Khư khư mình buộc lấy mình vào trong.
|
Vậy nên những chốn thong dong,
|
Ơở không yên ổn ngồi không vững vàng.
|
Ma đưa lối quỷ đem đường,
|
Lại tìm những chốn đoạn trường mà đi.
|
Hết nạn ấy đến nạn kia,
|
Thanh lâu hai lượt thanh y hai lần.
|
Trong vòng giáo dựng gươm trần,
|
Kề răng hùm sói gởi thân tôi đòi.
|
Giữa dòng nước dẫy sóng dồi,
|
Trước hàm rồng cá gieo mồi vắng tanh.
|
Oan kia theo mãi với tình,
|
Một mình mình biết một mình mình hay.
|
Làm cho sống đọa thác đầy,
|
Đoạn trường cho hết kiếp này mới thôi!
|
Giác Duyên nghe nói rụng rời:
|
Một đời nàng nhé thương ôi còn gì!
|
Sư rằng: Song chẳng hề chi,
|
Nghiệp duyên cân lại nhắc đi còn nhiều.
|
Xét trong tội nghiệp Thúy Kiều,
|
Mắc điều tình ái khỏi điều tà dâm,
|
Lấy tình thâm trả nghĩa thâm,
|
Bán mình đã động hiếu tâm đến trời!
|
Subsets and Splits
No community queries yet
The top public SQL queries from the community will appear here once available.