text
stringlengths 19
44
|
|---|
Gọi là trả chút nghĩa người,
|
Sầu này dằng dặc muôn đời chưa quên!
|
Kiếp này duyên đã phụ duyên,
|
Dạ đài còn biết sẽ đền lai sinh.
|
Mấy lời ký chú đinh ninh,
|
Ghi lòng để dạ cất mình ra đi.
|
Phận sao bạc bấy Kiều nhi!
|
Chàng Kim về đó con thì đi đâu?
|
Ông bà càng nói càng đau,
|
Chàng càng nghe nói càng dàu như dưa.
|
Vật mình vẫy gió tuôn mưa,
|
Dầm dề giọt ngọc thẫn thờ hồn mai!
|
Đau đòi đoạn ngất đòi thôi,
|
Tỉnh ra lại khóc khóc rồi lại mê.
|
Thấy chàng đau nỗi biệt ly,
|
Nhận ngừng ông mới vỗ về giải khuyên:
|
Bây giờ ván đã đóng thuyền,
|
Đã đành phận bạc khôn đền tình chung!
|
Quá thương chút nghĩa đèo bòng,
|
Nghìn vàng thân ấy dễ hòng bỏ sao?
|
Dỗ dành khuyên giải trăm chiều,
|
Lửa phiền càng dập càng khêu mối phiền.
|
Thề xưa giở đến kim hoàn,
|
Của xưa lại giở đến đàn với hương.
|
Sinh càng trông thấy càng thương
|
Gan càng tức tối ruột càng xót xa.
|
Rằng: Tôi trót quá chân ra,
|
Để cho đến nỗi trôi hoa giạt bèo.
|
Cùng nhau thề thốt đã nhiều,
|
Những điều vàng đá phải điều nói không!
|
Chưa chăn gối cũng vợ chồng,
|
Lòng nào mà nỡ dứt lòng cho đang?
|
Bao nhiêu của mấy ngày đàng,
|
Còn tôi tôi một gặp nàng mới thôi!
|
Nỗi thương nói chẳng hết lời,
|
Tạ từ sinh mới sụt sùi trở ra.
|
Vội về sửa chốn vườn hoa,
|
Rước mời viên ngoại ông bà cùng sang.
|
Thần hôn chăm chút lễ thường,
|
Dưỡng thân thay tấm lòng nàng ngày xưa.
|
Đinh ninh mài lệ chép thơ,
|
Cắt người tìm tõi đưa tờ nhắn nhe.
|
Biết bao công mướn của thuê,
|
Lâmthanh mấy độ đi về dặm khơi.
|
Người một nơi hỏi một nơi,
|
Mênh mông nào biết bể trời nơi nao?
|
Sinh càng thảm thiết khát khao,
|
Như nung gan sắt như bào lòng son.
|
Ruột tằm ngày một héo don,
|
Tuyết sương ngày một hao mòn mình ve.
|
Thẫn thờ lúc tỉnh lúc mê,
|
Máu theo nước mắt hồn lìa chiêm bao.
|
Xuân huyên lo sợ biết bao,
|
Quá ra khi đến thế nào mà hay!
|
Vội vàng sắm sửa chọn ngày,
|
Duyên Vân sớm đa se dây cho chàng.
|
Người yểu điệu kẻ văn chương,
|
Trai tài gái sắc xuân đương vừa thì.
|
Tuy rằng vui chữ vu quy,
|
Vui này đã cất sầu kia được nào!
|
Khi ăn ở lúc ra vào,
|
Càng âu duyên mới càng dào tình xưa.
|
Nỗi nàng nhớ đến bao giờ,
|
Tuôn châu đòi trận vò tơ trăm vòng.
|
Có khi vắng vẻ thư phòng,
|
Đốt lò hương giở phím đồng ngày xưa.
|
Bẻ bai rủ rỉ tiếng tơ,
|
Trầm bay nhạt khói gió đưa lay rèm.
|
Dường như bên nóc bên thềm,
|
Tiếng kiều đồng vọng bóng xiêm mơ màng,
|
Bởi lòng tạc đá ghi vàng,
|
Tưởng nàng nên lại thấy nàng về đây.
|
Những là phiền muộn đêm ngày,
|
Xuân thu biết đã đổi thay mấy lần?
|
Chế hoa gặp hội trường văn.
|
Vương Kim cùng chiếm bảng xuân một ngày.
|
Cửa trời rộng mở đường mây,
|
Hoa chào ngõ hạnh hương bay dặm phần.
|
Chàng Vương nhớ đến xa gần,
|
Sang nhà Chung lão tạ ân chu tuyền.
|
Tình xưa ân trả nghĩa đền,
|
Gia thân lại mới kết duyên Châu Trần.
|
Kim từ nhẹ bước thanh vân,
|
Nỗi nàng càng nghĩ xa gần càng thương.
|
ấy ai dặn ngọc thề vàng,
|
Bây giờ kim mã ngọc đường với ai?
|
Ngọn bèo chân sóng lạc loài,
|
Nghĩ mình vinh hiển thương người lưu ly.
|
Vâng ra ngoại nhậm Lâmtruy,
|
Quan sơn nghìn dặm thê nhi một đoàn.
|
Cầm đường ngày tháng thanh nhàn,
|
Sớm khuya tiếng hạc tiếng đàn chiêm dao.
|
Phòng xuân trướng rủ hoa đào,
|
Nàng Vân nằm bỗng chiêm bao thấy nàng.
|
Tỉnh ra mới rỉ cùng chàng,
|
Nghe lời chàng cũng hai đường tin nghi.
|
Nọ Lâmthanh với Lâmtruy,
|
Khác nhau một chữ hoặc khi có lầm.
|
Trong cơ thanh khí tương tầm,
|
Ơở đây hoặc có giai âm chăng là?
|
Subsets and Splits
No community queries yet
The top public SQL queries from the community will appear here once available.