text
stringlengths 19
44
|
|---|
Sư rằng: Nhân quả với nàng,
|
Lâmtruy buổi trước Tiềnđường buổi sau.
|
Khi nàng gieo ngọc trầm châu,
|
Đón nhau tôi đã gặp nhau rước về,
|
Cùng nhau nương cửa bồ đề,
|
Thảo am đó cũng gần kề chẳng xa.
|
Phật tiền ngày bạc lân la,
|
Đăm đăm nàng cũng nhớ nhà khôn khuây.
|
Nghe tin nở mặt nở mày,
|
Mừng nào lại quá mừng này nữa chăng?
|
Từ phen chiếc lá lìa rừng,
|
Thăm tìm luống những liệu chừng nước mây.
|
Rõ ràng hoa rụng hương bay,
|
Kiếp sau họa thấy kiếp này hẳn thôi.
|
Minh dương đôi ngả chắc rồi,
|
Cõi trần mà lại thấy người cửu nguyên!
|
Cùng nhau lạy tạ Giác Duyên,
|
Bộ hành một lũ theo liền một khi.
|
Bẻ lau vạch cỏ tìm đi,
|
Tình thâm luống hãy hồ nghi nửa phần.
|
Quanh co theo dải giang tân,
|
Khỏi rừng lau đã tới sân Phật đường.
|
Giác Duyên lên tiếng gọi nàng,
|
Phòng trong vội dạo sen vàng bước ra.
|
Trông xem đủ mặt một nhà:
|
Xuân già còn khỏe huyên già còn tươi.
|
Hai em phương trưởng hòa hai,
|
Nọ chàng Kim đó là người ngày xưa!
|
Tưởng bây giờ là bao giờ,
|
Rõ ràng mở mắt còn ngờ chiêm bao!
|
Giọt châu thánh thót quẹn bào,
|
Mừng mừng tủi tủi xiết bao là tình!
|
Huyên già dưới gối gieo mình,
|
Khóc than mình kể sự mình đầu đuôi:
|
Từ con lưu lạc quê người,
|
Bèo trôi sóng vỗ chốc mười lăm năm!
|
Tính rằng sông nước cát lầm,
|
Kiếp này ai lại còn cầm gặp đây!
|
Ông bà trông mặt cầm tay,
|
Dung quang chẳng khác chi ngày bước ra.
|
Bấy chầy dãi nguyệt dầu hoa,
|
Mười phần xuân có gầy ba bốn phần.
|
Nỗi mừng biết lấy chi cân?
|
Lời tan hợp chuyện xa gần thiếu đâu!
|
Hai em hỏi trước han sau,
|
Đứng trông chàng cũng trở sầu làm tươi.
|
Quây nhau lạy trước Phật đài,
|
Tái sinh trần tạ lòng người từ bi.
|
Kiệu hoa giục giã tức thì,
|
Vương ông dạy rước cùng về một nơi.
|
Nàng rằng: Chút phận hoa rơi,
|
Nửa đời nếm trải mọi mùi đắng cay.
|
Tính rằng mặt nước chân mây,
|
Lòng nào còn tưởng có rày nữa không?
|
Được rày tái thế tương phùng.
|
Khát khao đã thỏa tấm lòng lâu nay!
|
Đã đem mình bỏ am mây,
|
Tuổi này gởi với cỏ cây cũng vừa.
|
Mùi thiền đã bén muối dưa,
|
Màu thiền ăn mặc đã ưa nâu sồng.
|
Sự đời đã tắt lửa lòng,
|
Còn chen vào chốn bụi hồng làm chi!
|
Dở dang nào có hay gì,
|
Đã tu tu trót quá thì thì thôi!
|
Trùng sinh ân nặng bể trời,
|
Lòng nào nỡ dứt nghĩa người ra đi?
|
Ông rằng: Bỉ thử nhất thì,
|
Tu hành thì cũng phải khi tòng quyền.
|
Phải điều cầu Phật cầu Tiên,
|
Tình kia hiếu nọ ai đền cho đây?
|
Độ sinh nhờ đức cao dày,
|
Lập am rồi sẽ rước thầy ở chung.
|
Nghe lời nàng phải chiều lòng,
|
Giã sư giã cảnh đều cùng bước ra.
|
Một nhà về đến quan nha,
|
Đoàn viên vội mở tiệc hoa vui vầy.
|
Tàng tàng chén cúc dở say,
|
Đứng lên Vân mới giãi bày một hai.
|
Rằng: Trong tác hợp cơ trời.
|
Hai bên gặp gỡ một lời kết giao.
|
Gặp cơn bình địa ba đào,
|
Vậy đem duyên chị buộc vào cho em.
|
Cũng là phận cải duyên kim,
|
Cũng là máu chảy ruột mềm chớ sao?
|
Những là rày ước mai ao,
|
Mười lăm năm ấy biết bao nhiêu tình!
|
Bây giờ gương vỡ lại lành,
|
Khuôn thiêng lừa lọc đã đành có nơi.
|
Còn duyên may lại còn người,
|
Còn vầng trăng bạc còn lời nguyền xưa.
|
Quả mai ba bảy dương vừa,
|
Đào non sớm liệu xe tơ kịp thì.
|
Dứt lời nàng vội gạt đi:
|
Sự muôn năm cũ kể chi bây giờ?
|
Một lời tuy có ước xưa,
|
Xét mình dãi gió dầu mưa đã nhiều.
|
Nói càng hổ thẹn trăm chiều,
|
Thà cho ngọn nước thủy triều chảy xuôi!
|
Chàng rằng: Nói cũng lạ đời,
|
Dẫu lòng kia vậy còn lời ấy sao?
|
Subsets and Splits
No community queries yet
The top public SQL queries from the community will appear here once available.